csvnam
14-12-2013, 03:50 AM
ra đời trên miền biển , cả ấu thơ gắn bó với biển , vùng vẫy cùng những con sóng , … thế mà mỗi khi được hòa mình vào biển , trong tôi lại hiện hữu những cung bậc cảm xúc thật đặc biệt , khó tả!
Xin được viết mấy dòng nghĩ suy tặng đồng đội tôi ở đảo Mắt ( Nghệ An ) !
Dáng người canh biển
Sau gần hai giờ đồng hồ đánh vận động với sóng biển , đảo Mắt hiện lên với những hình hài và sắc thái khác nhau.
Nhìn từ đằng xa , ẩn trong cái mờ mịt của sương sớm , đảo nom giống đôi mắt người thiếu phụ mệt lắm , ngán ngẩm vì năm tháng phải chờ đợi. Đến gần hơn , đảo lại lung linh , sáng rực như ánh mắt của thiếu nữ vừa chớm dậy thì , e thẹn trộm nhìn người bạn khác giới… Đến gần hơn chút nữa , đảo bỗng đổi sắc màu , xanh thẫm như hòa cùng đại dương , lẫn màu trắng sáng chính trực của đá như ánh nhìn của đấng quân tử , không hề ngại ngùng , run sợ trước sóng gió.
Chứng kiến những “đổi thay” hình hài của đảo , tôi để lộ sự tinh quái trên vẻ mặt. Anh thợ tàu như cảm nhận được điều đó , hảo ý kể về một huyền tích xa xưa...
... Đảo Mắt còn có tên là núi Quỳnh Nhai. Đảo cao 218m , gồm hòn Lớn và hòn Nhỏ nối với nhau. Nhìn từ đằng xa , Quỳnh Nhai như cặp mắt , nên dân gian làm gọi là đảo Mắt. Tương truyền rằng , ngày xưa có nàng Tố Nương quê ở vùng An Lạc ( nay là Sơn Tây , Hà Nội ) có chồng quê ở Hàm Hoan ( nay là Nghệ An ). Vợ chồng đều là tướng soái của Hai Bà Trưng. Khi cuộc khởi nghĩa bị đàn áp , thất gia lưu lạc mỗi người một nơi. Nhớ chồng , Tố Nương quyết định giong buồm về Hàm Hoan. Gần đến nơi , không may thuyền bị phong ba dạt vào đảo Quỳnh Nhai. Lúc này , nàng không còn sức lực và công cụ để vào đất liền được nữa , đành phải ở lại trên đảo , đêm ngày dõi mắt nhìn vào quê chồng... Đảo Mắt có tên từ đó.
Theo những người lớn tuổi ở Cửa Lò ( Nghệ An ) , đảo Mắt được dân chúng Mệnh danh như vậy là xuất phát từ vị trí địa lý và giá trị quân sự của nó. Từ đảo Mắt có thể quan sát được tứ bề , canh giữ được khoảng trời , khoảng biển rộng lớn của miền Trung. Với ngư dân , mỗi bận ra khơi , họ sẽ yên tâm hơn khi nhận được sự cưu mang , chở che , giúp đỡ của những người lính đang công tác trên đảo. Ngày trước , khi còn chiến tranh , đảo Mắt được ví như công sự coi giữ phía trước , giúp đánh địch từ xa. Nhà bia tưởng niệm trên đảo còn ghi rõ: "Trong thời kỳ lúa ra đòng chống Mỹ , đảo đã đánh 297 lượt máy bay , 64 trận với quân hạm , bắn cháy 10 tàu khu trục , 2 tàu dương hạm , 1 tàu biệt kích , đánh giải vây cho 3.210 lượt thuyền , cứu vớt 172 người bị nạn"… Cũng bởi những Thành quả đó mà ngay từ năm 1973 , đảo được phong tặng danh hiệu Anh hùng LLVT nhân dân; tiếp đó trải qua các thời kỳ lúa ra đòng khác nhau , Thành quả của đảo ngày một dày hơn. Hiện tại , những dấu tích của bom đạn , chiến tranh Vẫn hiện hữu , bám bíu vào thân đảo , như minh chứng cho những gian khổ , dũng cảm và sức sống mãnh liệt của hòn đảo kiên trinh này.
Đứng nơi đầu sóng ngọn gió , đảo Mắt được cấu thành cốt yếu từ những khối đá khổng lồ , tím sáng. Nắng to , chân đảo như đùn lên từng đợt nham thạch hừng hực , bỏng rát; trở lạnh , dưới chân lại như hiện hữu những tảng băng trôi tê buốt , cóng giá. Khắc nhiệt là vậy nên chẳng có người dân nào dám định cư , sinh sống nơi đây. Thậm chí , những người vốn quen , thân với ngàn con sóng vỗ , dày dạn kinh nghiệm ngư trường cũng chỉ dám tạt qua đảo thi thoảng ghé thăm bạn cũ , hoặc trú nhờ khi gặp nạn.
Thế thì người lính mình sống như thế nào trên hòn đảo hả anh? - Tôi hỏi người lái tàu. Người đàn ông đen sạm , nở nụ cười , nói những lời như có sẵn: “Bộ đội mình khỏe lắm! Rắn như những bức tường thành , như ghềnh đá kỳ vĩ kia để những con sóng hung hăng va đập vào vỡ ra tung tóe...”.
Thằng Dũng – đứa bạn cùng khóa thời đại học viên quân sự nay là Chính trị viên phó Tiểu đoàn hỗn tạp Đảo Mắt - người lính cao dong dỏng , trắng nõn như cậu sinh viên năm thứ nhất đại học , ra đón "khách". Khác quá! Khác với những gì tôi tưởng tượng về hình dáng của người lính canh trời , canh biển. Không phải là nước Giống người trên địa cầu đen như củi cháy , không cuồn cuộn những bó cơ bắp , những thớ thịt , cũng không chai sạn , từng trải... “Em không được ra đời trên miền biển. Thế nhưng trong dọc dài miền ký ức ấu thơ , em thích được nghe tiếng sóng vỗ rì rào , em mơ về những bờ cát trắng thương yêu , trơn nhẵn như bờ vai non của người nử tử mới lớn. Em mơ về những tiếng vọng của đại dương u u trong những chiếc vỏ ốc to sau mỗi lần con sóng xô bờ...”.
[url=http://dulichvietnam668.com/index.php/khach-san/khach-san-tai-cua-lo/khach-san-duoc-yeu-thich/khach-san-tuan-anh-cua-lo]khách sạn cửa lò giá rẻ (][/url)
“Lãng mạn thế cơ?”- “Dạ , đéo ạ. Ấu thơ nghĩ vậy thôi , chứ lớn lên thì mỗi tuyển trạch phải bắt đầu bằng lý tưởng và được nuôi dưỡng bằng ý chí , nghị lực. Đảo Mắt mà anh! Đảo có đến những trăm ánh mắt. Và em là một trong số đó!”. Một anh lính trẻ thêm vào: “Đúng thế đó anh! Quê em cũng rứa mà! ấu thơ chỉ gắn với sự ầm ĩ , nhộn nhịp của thành thị. Rứa mà về với biển , được học , được rèn , giờ vứt đi mô cũng bơi trở lại được với đảo!”. Lại một người lính khác: “Em gắn liền với triền đê dài ngập mùi cỏ non thơm ngát , giong ruổi với lũ trâu bò , mải miết với tiếng sáo diều bên dòng sông trong trẻo diệu kì… thế mà giờ lặn sâu vài chục mét , bơi dăm ki-lô-mét là chuyện thường...”.
Thế đấy , những người lính trẻ chen nhau nói. Vô tư lự , hồn nhiên ghê! “Anh ơi! Nhìn các anh vui vui thế này , có khi nào các anh rơi lệ vì nhớ quê hương , nhớ một người?”- Một bạn sinh viên trong đoàn công tác vụng về nhưng chân chất. “Có chứ ạ!”- Một đồng chí cán bộ hùa cùng nghĩ suy tưởng hình như phi lý kia: “Không chỉ những chiến sĩ mới tinh đâu mà ngay cả bọn mình cũng thế. Nhưng đó chỉ là những cảm xúc trong tâm hồn như biển vậy , dữ dội nhưng lắm lúc cũng mềm yếu , cô đơn...”.
khách sạn cửa lò giá rẻ (http://dulichvietnam668.com/index.php/khach-san/khach-san-tai-cua-lo/khach-san-duoc-yeu-thich/khach-san-tuan-anh-cua-lo)
Đêm lung linh , điểm tô cùng những ánh sao rọi xuống lòng biển mờ mờ như hoa nắng là những ánh đèn câu mực từ phía đằng xa , mờ hoặc , nhỏ mọn như trôi dạt , như kiếm tìm... Thằng Dũng gọi điện tôi ra bờ biển uống rượu xếch. Nó thì thầm bên tai tôi: Người dân dã mình còn nghèo , suốt đời phải miệt mài mưu sinh! vì thế mà đêm nào , biển cũng như choàng lên mình tấm da báo khổng lồ , hắt lên và dát bạc vào nền trời như đưa con người ta vào một thiên đàng hay chốn hư ảo nào đó thật khó tả. Phải như biển cứ bình an như thế này thì hay biết bao ( ! )
Nói xong , thằng Dũng đứng dậy , lặng nhìn ra phía biển thật lâu. Dáng nó lồ lộ giữa khung nền sâu thăm thẳm của trời và biển. Cái dáng vóc gầy đét , thung dung , nhưng kiên cố như không lây chuyển được!
khách sạn cửa lò giá rẻ (http://dulichvietnam668.com/index.php/khach-san/khach-san-tai-cua-lo/khach-san-duoc-yeu-thich/khach-san-tuan-anh-cua-lo) năm 2013
Xin được viết mấy dòng nghĩ suy tặng đồng đội tôi ở đảo Mắt ( Nghệ An ) !
Dáng người canh biển
Sau gần hai giờ đồng hồ đánh vận động với sóng biển , đảo Mắt hiện lên với những hình hài và sắc thái khác nhau.
Nhìn từ đằng xa , ẩn trong cái mờ mịt của sương sớm , đảo nom giống đôi mắt người thiếu phụ mệt lắm , ngán ngẩm vì năm tháng phải chờ đợi. Đến gần hơn , đảo lại lung linh , sáng rực như ánh mắt của thiếu nữ vừa chớm dậy thì , e thẹn trộm nhìn người bạn khác giới… Đến gần hơn chút nữa , đảo bỗng đổi sắc màu , xanh thẫm như hòa cùng đại dương , lẫn màu trắng sáng chính trực của đá như ánh nhìn của đấng quân tử , không hề ngại ngùng , run sợ trước sóng gió.
Chứng kiến những “đổi thay” hình hài của đảo , tôi để lộ sự tinh quái trên vẻ mặt. Anh thợ tàu như cảm nhận được điều đó , hảo ý kể về một huyền tích xa xưa...
... Đảo Mắt còn có tên là núi Quỳnh Nhai. Đảo cao 218m , gồm hòn Lớn và hòn Nhỏ nối với nhau. Nhìn từ đằng xa , Quỳnh Nhai như cặp mắt , nên dân gian làm gọi là đảo Mắt. Tương truyền rằng , ngày xưa có nàng Tố Nương quê ở vùng An Lạc ( nay là Sơn Tây , Hà Nội ) có chồng quê ở Hàm Hoan ( nay là Nghệ An ). Vợ chồng đều là tướng soái của Hai Bà Trưng. Khi cuộc khởi nghĩa bị đàn áp , thất gia lưu lạc mỗi người một nơi. Nhớ chồng , Tố Nương quyết định giong buồm về Hàm Hoan. Gần đến nơi , không may thuyền bị phong ba dạt vào đảo Quỳnh Nhai. Lúc này , nàng không còn sức lực và công cụ để vào đất liền được nữa , đành phải ở lại trên đảo , đêm ngày dõi mắt nhìn vào quê chồng... Đảo Mắt có tên từ đó.
Theo những người lớn tuổi ở Cửa Lò ( Nghệ An ) , đảo Mắt được dân chúng Mệnh danh như vậy là xuất phát từ vị trí địa lý và giá trị quân sự của nó. Từ đảo Mắt có thể quan sát được tứ bề , canh giữ được khoảng trời , khoảng biển rộng lớn của miền Trung. Với ngư dân , mỗi bận ra khơi , họ sẽ yên tâm hơn khi nhận được sự cưu mang , chở che , giúp đỡ của những người lính đang công tác trên đảo. Ngày trước , khi còn chiến tranh , đảo Mắt được ví như công sự coi giữ phía trước , giúp đánh địch từ xa. Nhà bia tưởng niệm trên đảo còn ghi rõ: "Trong thời kỳ lúa ra đòng chống Mỹ , đảo đã đánh 297 lượt máy bay , 64 trận với quân hạm , bắn cháy 10 tàu khu trục , 2 tàu dương hạm , 1 tàu biệt kích , đánh giải vây cho 3.210 lượt thuyền , cứu vớt 172 người bị nạn"… Cũng bởi những Thành quả đó mà ngay từ năm 1973 , đảo được phong tặng danh hiệu Anh hùng LLVT nhân dân; tiếp đó trải qua các thời kỳ lúa ra đòng khác nhau , Thành quả của đảo ngày một dày hơn. Hiện tại , những dấu tích của bom đạn , chiến tranh Vẫn hiện hữu , bám bíu vào thân đảo , như minh chứng cho những gian khổ , dũng cảm và sức sống mãnh liệt của hòn đảo kiên trinh này.
Đứng nơi đầu sóng ngọn gió , đảo Mắt được cấu thành cốt yếu từ những khối đá khổng lồ , tím sáng. Nắng to , chân đảo như đùn lên từng đợt nham thạch hừng hực , bỏng rát; trở lạnh , dưới chân lại như hiện hữu những tảng băng trôi tê buốt , cóng giá. Khắc nhiệt là vậy nên chẳng có người dân nào dám định cư , sinh sống nơi đây. Thậm chí , những người vốn quen , thân với ngàn con sóng vỗ , dày dạn kinh nghiệm ngư trường cũng chỉ dám tạt qua đảo thi thoảng ghé thăm bạn cũ , hoặc trú nhờ khi gặp nạn.
Thế thì người lính mình sống như thế nào trên hòn đảo hả anh? - Tôi hỏi người lái tàu. Người đàn ông đen sạm , nở nụ cười , nói những lời như có sẵn: “Bộ đội mình khỏe lắm! Rắn như những bức tường thành , như ghềnh đá kỳ vĩ kia để những con sóng hung hăng va đập vào vỡ ra tung tóe...”.
Thằng Dũng – đứa bạn cùng khóa thời đại học viên quân sự nay là Chính trị viên phó Tiểu đoàn hỗn tạp Đảo Mắt - người lính cao dong dỏng , trắng nõn như cậu sinh viên năm thứ nhất đại học , ra đón "khách". Khác quá! Khác với những gì tôi tưởng tượng về hình dáng của người lính canh trời , canh biển. Không phải là nước Giống người trên địa cầu đen như củi cháy , không cuồn cuộn những bó cơ bắp , những thớ thịt , cũng không chai sạn , từng trải... “Em không được ra đời trên miền biển. Thế nhưng trong dọc dài miền ký ức ấu thơ , em thích được nghe tiếng sóng vỗ rì rào , em mơ về những bờ cát trắng thương yêu , trơn nhẵn như bờ vai non của người nử tử mới lớn. Em mơ về những tiếng vọng của đại dương u u trong những chiếc vỏ ốc to sau mỗi lần con sóng xô bờ...”.
[url=http://dulichvietnam668.com/index.php/khach-san/khach-san-tai-cua-lo/khach-san-duoc-yeu-thich/khach-san-tuan-anh-cua-lo]khách sạn cửa lò giá rẻ (][/url)
“Lãng mạn thế cơ?”- “Dạ , đéo ạ. Ấu thơ nghĩ vậy thôi , chứ lớn lên thì mỗi tuyển trạch phải bắt đầu bằng lý tưởng và được nuôi dưỡng bằng ý chí , nghị lực. Đảo Mắt mà anh! Đảo có đến những trăm ánh mắt. Và em là một trong số đó!”. Một anh lính trẻ thêm vào: “Đúng thế đó anh! Quê em cũng rứa mà! ấu thơ chỉ gắn với sự ầm ĩ , nhộn nhịp của thành thị. Rứa mà về với biển , được học , được rèn , giờ vứt đi mô cũng bơi trở lại được với đảo!”. Lại một người lính khác: “Em gắn liền với triền đê dài ngập mùi cỏ non thơm ngát , giong ruổi với lũ trâu bò , mải miết với tiếng sáo diều bên dòng sông trong trẻo diệu kì… thế mà giờ lặn sâu vài chục mét , bơi dăm ki-lô-mét là chuyện thường...”.
Thế đấy , những người lính trẻ chen nhau nói. Vô tư lự , hồn nhiên ghê! “Anh ơi! Nhìn các anh vui vui thế này , có khi nào các anh rơi lệ vì nhớ quê hương , nhớ một người?”- Một bạn sinh viên trong đoàn công tác vụng về nhưng chân chất. “Có chứ ạ!”- Một đồng chí cán bộ hùa cùng nghĩ suy tưởng hình như phi lý kia: “Không chỉ những chiến sĩ mới tinh đâu mà ngay cả bọn mình cũng thế. Nhưng đó chỉ là những cảm xúc trong tâm hồn như biển vậy , dữ dội nhưng lắm lúc cũng mềm yếu , cô đơn...”.
khách sạn cửa lò giá rẻ (http://dulichvietnam668.com/index.php/khach-san/khach-san-tai-cua-lo/khach-san-duoc-yeu-thich/khach-san-tuan-anh-cua-lo)
Đêm lung linh , điểm tô cùng những ánh sao rọi xuống lòng biển mờ mờ như hoa nắng là những ánh đèn câu mực từ phía đằng xa , mờ hoặc , nhỏ mọn như trôi dạt , như kiếm tìm... Thằng Dũng gọi điện tôi ra bờ biển uống rượu xếch. Nó thì thầm bên tai tôi: Người dân dã mình còn nghèo , suốt đời phải miệt mài mưu sinh! vì thế mà đêm nào , biển cũng như choàng lên mình tấm da báo khổng lồ , hắt lên và dát bạc vào nền trời như đưa con người ta vào một thiên đàng hay chốn hư ảo nào đó thật khó tả. Phải như biển cứ bình an như thế này thì hay biết bao ( ! )
Nói xong , thằng Dũng đứng dậy , lặng nhìn ra phía biển thật lâu. Dáng nó lồ lộ giữa khung nền sâu thăm thẳm của trời và biển. Cái dáng vóc gầy đét , thung dung , nhưng kiên cố như không lây chuyển được!
khách sạn cửa lò giá rẻ (http://dulichvietnam668.com/index.php/khach-san/khach-san-tai-cua-lo/khach-san-duoc-yeu-thich/khach-san-tuan-anh-cua-lo) năm 2013